Old Trafford là một
sân vận động bóng đá ở
Old Trafford,
Trafford,
Đại Manchester,
Vương quốc Anh. Đây là sân nhà của câu lạc bộ bóng đá
Manchester United. Với sức chứa 74.140 người,
[1] đây là sân vận động bóng đá thuộc sở hữu của câu lạc bộ lớn nhất (và là sân vận động bóng đá lớn thứ hai sau
Sân vận động Wembley) ở Vương quốc Anh, và
lớn thứ 11 ở châu Âu.
[2] Sân nằm cách
Old Trafford Cricket Ground và
trạm dừng xe điện gần đó khoảng 800 m.Old Trafford có biệt danh là "Nhà hát của những giấc mơ" do huyền thoại
Bobby Charlton đặt ra.
[3] Sân được khánh thành vào năm 1910 và là sân nhà của United từ năm 1910, mặc dù từ năm 1941 đến năm 1949, câu lạc bộ đã chia sẻ
Maine Road với đối thủ địa phương
Manchester City do hậu quả của bom đạn trong
Chiến tranh thế giới thứ hai. Old Trafford đã trải qua một vài lần mở rộng trong thập niên 1990 và 2000, bao gồm cả việc bổ sung thêm các tầng phụ cho các khán đài phía Bắc, phía Tây và phía Đông, dẫn đến sức chứa gần như trở lại ban đầu là 80.000 chỗ ngồi. Công việc mở rộng trong tương lai có thể sẽ bao gồm việc bổ sung thêm tầng thứ hai cho khán đài phía Nam, nâng sức chứa lên khoảng 88.000 chỗ ngồi. Lượng khán giả đến sân kỷ lục của sân vận động được ghi nhận vào năm 1939, khi 76.962 khán giả xem trận bán kết
Cúp FA giữa
Wolverhampton Wanderers và
Grimsby Town.Old Trafford đã tổ chức một
trận chung kết Cúp FA, hai trận chung kết đá lại và thường xuyên được sử dụng làm địa điểm trung lập cho các trận bán kết của giải đấu. Sân cũng đã tổ chức các trận đấu của
đội tuyển Anh, các trận đấu tại
World Cup 1966,
Euro 1996 và
Thế vận hội Mùa hè 2012, bao gồm cả trận đấu bóng đá nữ quốc tế lần đầu tiên trong lịch sử và
trận chung kết Champions League 2003. Ngoài bóng đá, sân đã từng là địa điểm tổ chức trận chung kết
Super League Grand Final hàng năm của
rugby league trừ năm 2020 và trận chung kết của các kỳ
Giải vô địch rugby league thế giới vào năm
2000 và
2013.